hóa ra chúng ta vẫn còn yêu
Trong quan hệ với kinh tế, Hồ Chí Minh chỉ rõ kinh tế là thuộc về cơ sở hạ tầng, là nền tảng của việc xây dựng văn hóa. Từ đó Người đưa ra luận điểm: Phải chú trọng xây dựng kinh tế, xây dựng cơ sở hạ tầng để có điều kiện xây dựng và phát triển văn hóa
Chúng ta đã thoát ly khỏi điều kiện thực tiễn của một đất nước kinh tế kém phát triển, còn nghèo nàn lạc hậu nhưng lại muốn tạo ra một quan hệ sản xuất tiên tiến đi trước để mở đường cho lực lượng sản xuất phát triển.
Nhờ có tình yêu, chúng ta có sức mạnh để vượt qua biết bao khó khăn trong cuộc đời, dẫu rằng màn đêm còn mịt mờ phía trước thì tình yêu sẽ rực rỡ như ánh sáng soi đường cho chúng ta bước tiếp. Chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu bằng cách rung động trước
Điều thứ chín, chúng ta không dối trá, lừa gạt, nhưng phải nói ra lẽ thật với lòng yêu thương. Điều thứ mười, chúng ta cần thỏa lòng, không ghen tỵ với bất cứ ai hoặc oán giận những gì Chúa đã ban cho họ hay cho mình. Q 13 Có ai vâng giữ được luật pháp của Đức Chúa Trời cách trọn vẹn không?
Chúng ta không thể nào sớm thoát ra khỏi tình trạng lạc hậu, kém phát triển nếu như không tiến hành công nghiệp hoá theo hướng hiện đại; nếu như không chuyển dịch cơ cấu kinh tế từ kinh tế nông nghiệp là chủ yếu sang kinh tế công nghiệp hiện đại và dịch vụ, đặc
Rằng sinh ra ở đâu phải biết yêu quý nơi đó, rằng con cái không chê cha mẹ, rằng chúng ta phải chấp nhận đất nước vì đó là chỗ mình đã sinh ra. Chúng ta đã "yêu nước" vì tất cả mọi người đều tin vào chân lý dân nước nào phải yêu nước đó, vì đó là tất
Nước lọc vẫn là lựa chọn tốt hơn cả khi bạn phải tập luyện trong thời gian kéo dài, đổ nhiều mồ hôi. 5. Vitamin tổng hợp Nhiều người cho rằng, càng có tuổi thì càng nên bổ sung nhiều vitamin tổng hợp. Đây là quan niệm sai lầm. Việc nạp quá nhiều beta-carotene, vitamin E và vitamin A có thể gây hại cho sức khỏe của bạn khi bạn ngày càng già đi.
Cho nên, nếu chúng ta chủ quan, không quan tâm đến vấn đề an ninh phi truyền thống, những thách thức của an ninh phi truyền thống thì tất yếu chúng chuyển hóa dần từng bước, đến lúc nào đó trở thành thách thức trực tiếp đến vấn đề quốc phòng, an ninh, sức mạnh của
trymruseci1973.
Cùng đọc truyện Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu của tác giả seunghyunttop tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Ngược, sủng, H, chính Âu Dương Vũ chính Cố Uyển cùng giữa chúng ta là gì? Là yêu, hay là hận? Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra, quan hệ của chúng ta sẽ đi về đâu?Tình yêu và thù hận? Đâu là ranh giới, đâu là kết thúc?
Chương 31 Anh Sẽ Trả Thù Mọi Thứ Cho EmTất cả mọi chuyện đó đều không phải! Không phải là sự thật sao? Vậy thật sự có khi đó chỉ là một sự trùng hợp đến mức làm mọi người cứ tưởng thật sao. - Tiểu Di, vậy bao lâu nay? Em ở đâu?. Vũ Thần thật sự kích động lắm rồi mà không còn biết gì nữa, trái tim anh hệt như được châm thêm nguồn sống mới sau bao năm mệt mỏi rồi. Thật mừng? - Em được người ta cứu, lúc tỉnh dậy.... thì hoàn toàn thấy mình đang sống tại một vùng ven biển! Lúc đó em thật sự mất hết trí nhớ, em được mọi ngưởi ở đó cưu mang. Chỉ có dạo gần đây cuối cùng cũng nhớ ra mọi thứ rồi quay về. Khuôn mặt Âu Dương Vũ Thần đờ đẫn hết cả ra, anh không thể tin được rằng mọi chuyện lại như vậy. Rốt cuộc rằng người con gái anh yêu sâu đậm vẫn là còn sống, vậy ông trời cũng hiểu thấu! Ông trời hiểu thấu được nỗi đau trong lòng anh bao nhiêu năm qua. Việc này anh cứ tưởng tượng như là mình nằm mơ vậy, một giấc mơ thật đẹp! Rồi bây giờ cả hai ôm nhau khóc không dừng. - Tiểu Di, anh thật sự rất nhớ em... Em có biết nhiều năm trôi qua vậy rồi, mà anh vẫn một mực không thể quên em! Anh ôm cô ấy xuýt xoa, đã lâu rồi chả được ôm ai sâu đậm như vậy? Huống hồ chi đây chính là người mà anh yêu! - Vũ Thần.. Không phải, không phải là anh đã có vợ rồi sao? Em còn có nghĩa gì nữa chứ. Chẳng qua hôm nay về em muốn gặp lại anh một lần, em chẳng.. cần điều gì to tát đâu, chỉ muốn mình gặp lại được người mình thương rồi đi cũng được nữa. _ Lã Thư Di vừa nói là vừa khóc nấc lên, sau bao năm thế đó. - Không, Thư Di, em đừng đi, em đừng bỏ anh một lần nào nữa. Chúng ta đều để lạc mất nhau lâu như vậy rồi! Uyển Đình, anh thật chất chịu kết hôn cô ta, chỉ vì anh muốn trả thù cho em thôi... Khi nghe tới tin Lã Thư Di muốn rời đi bỏ anh một lần nữa, trái tim anh như nát hết tất cả. Người anh yêu hiện đây, thì cô đối với anh chả là cái gì nữa cả! - Nhưng mà dù sao, cả hai người cũng đã kết hôn rồi. Em không muốn phải.. làm người thứ ba, em không muốn mà bản thân phải mang cái danh là người phá hoại gia đình người khác. _ Cơ thể của Lã Thư Di run mạnh lên, khóc nấc không thể ngừng! Cũng phải, trên báo chí đăng rất nhiều về hai người họ, lại còn rất hạnh phúc đằm thắm kế nhau. - Không! Em phải tin ở anh, anh nhất định sẽ ly hôn với người đàn bà ác độc đó, em chờ anh một thời gian. Thư Di! Anh sẽ cho em một danh phận thật sự. Vũ Thần bây giờ chỉ rất sợ Thư Di một lần nữa lại rời bỏ mình, như vậy đáng trách nhất chính là anh. Hoàn toàn cả trái tim và trí óc anh đều nghĩ đến chỉ có ba chữ " Lã Thư Di " mà không hề có ba chữ " Cố Uyển Đình ". Ông trời đáng lẽ phải cho mọi chuyện êm đẹp chứ.... tại sao lại luôn cho Cố Uyển Đình lâm vào hoàn cảnh bi thương như vậy hả? - Anh đừng động vào em, em dơ lắm... Cơ thể của em bị vấy bẩn hết cả rồi, vì ông ta, tất cả là vì ông ta, em mất hết!! Cả người run bành bạch, nước mắt lại rơi ra nhiều hơn, Thư Di bị khơi lại tất cả chuyện quá khứ, đó chính là cú sốc. - Tiểu Di ngoan, nghe anh, đối với anh em chính là người sạch sẽ nhất. Hết cả mọi người ở thành phố này đều không bằng một góc của em, em yên tâm. Chỉ cần em gật đầu, anh liền nhanh chóng làm hồ sơ cho em danh phận, là thiếu phu nhân độc nhất của Âu Gia. Vì em, anh có thể làm mọi thứ, anh sẽ trả thù mọi thứ cho em, được không? _ Trạng thái của anh bây giờ thật ôn nhu, hiền lành khác thường với mọi ngày ở nhà. - Vũ Thần, em phải lấy lại tất cả những gì em đã bị lấy mất. _ Lã Thư Di quyết tâm cực độ, ánh mắt sừng sực máu trả thù. Anh thấy vậy đột nhiên lại an yên hơn một chút rồi nói " Chỉ cần em lại ở bên cạnh anh, anh giúp em trả thù." Đến lúc này, Lã Thư Di mới dịu xuống được, cô ấy nhẹ nhàng mà dựa vào vai của anh, cả hai liền âu yếm nhau thôi! - - [ Tác giả seunghyunttop ] Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Chương 28 Vũ Thần.. Đừng Xem Em Là Thế Thân!Cố Uyển Đình nhận được món quà sợi dây chuyền của Vũ Thần chưa kịp làm gì hết, chưa kịp vui mừng gì cả thì anh đã cho cô cả một gáo nước lạnh rồi đó. Giọng nói anh lạnh lùng băng lãnh hệt như một con dao xoáy sâu thật sâu vài nhát vào tình cảm của cô cho anh vậy! Vũ Thần đương nhiên nhận thấy được vẻ mặt của cô có chút không tự nhiên sau khi nghe anh nói ra câu đó! Nhiên cơ gì mà anh lại thấy có chút hối hận? Không khí xung quanh ở trung tâm có thể xem là rất ồn ào náo nhiệt, nhưng không khí giữa cô và anh lại ngượng.. Cảm nhận được bầu không khí cứ dần dần trùng xuống như thế này, Cố Uyển Đình liền rất nhanh quên đi những lời nói không hay khi nãy, cô vờ ho lên tự nhiên nói " Được rồi... Anh dẫn em đi chơi nữa có được không, Vũ Thần a? " - Ừ! _ Vũ Thần cũng hơi ngơ ngác chút xíu rồi nhanh chóng lấy lại khuôn mặt lạnh băng như lúc đầu. Xong rồi Uyển Đình cứ lẩn quẩn đi theo phía sau anh như vậy, cả hai người cùng di chuyển tới nơi khác, tiếp tục buổi đi hôm nay! - - Địa điểm tiếp theo mà cả hai người tới chính là một nơi ngắm hoa anh đào, ở cũng gần trung tâm thành phố Tokyo. Nơi này chính là công viên Inokashira ở thành phố Tokyo, Nhật Bản. Nơi đây chính là một công viên có từ thời Edo! Hoa anh đào ở đây thật sự rất đẹp, nơi đây từ lâu Uyển Đình đã rất muốn đi.. Cũng không ngờ hôm nay Vũ Thần thế nào mà lại dẫn cô tới đây. Dù là vậy cơ mà cô vẫn không thể nào vui hơn một chút nào được! Ở trong lòng thật sự là cô không thể nào ngừng tự cười giễu.. Cô chính là tự cười giễu bản thân mà! Lý do sao? Cố Uyển Đình yêu Vũ Thần, điều này ai cũng biết đúng không? Mà ngoài ra, điều duy nhất cô muốn thật sự chỉ có hai điều đầu tiên chính là có được tình yêu của anh. Thứ hai chính là có thể một ngày nào đó cùng anh đi ngắm hoa anh đào tại Nhật Bản! Cũng không ngờ được rằng, cô không thể có được tình yêu của anh.... Lần đi ngắm hoa anh đào này, cũng là do bắt buộc! Mặc dù vậy, cô vẫn cố giữ lại trên môi nụ cười khá tươi, không thể để cho ai biết rằng bản thân mình buồn được... - Này, cô muốn đi ngắm hoa trên sông không? _ Vũ Thần bất chợt hỏi cô vậy. Uyển Đình có chút ngơ ra, sau một hồi mới bẽn lẽn mà gật đầu. Là nhận được câu trả lời vừa ý, anh mới thuê thuyền để cùng với cô đi ngắm hoa trên sông! Công viên Inokashira có một điều độc đáo với du khách đó là ngắm hoa anh đào trên sông! Du khách thuê thuyền rồi tự chèo tự mình ngắm hoa, mới lạ. Âu Dương Vũ Thần bước xuống ở dưới trước, xoay người lại anh chủ động để tay lên trên có ý định muốn giúp cô đi xuống dễ dàng hơn. Đương nhiên thấy chứ, nhưng Uyển Đình lại cố tình phớt lờ đi, một mình bước lên thuyền luôn. Động thái của anh thật sự làm anh bất ngờ, cô gái này, từ lúc nào không còn.. không còn nghe lời anh nữa rồi chứ?? Nhưng ông trời thật sự vẫn muốn giúp anh hay sao đó, ngay lúc bước xuống.. Không may thì ngay ở chỗ mép thuyền có nước nên trơn, thành ra cô bị trợt.. Toàn bộ thân người của Cố Uyển Đình hoàn toàn dựa hết vào người của anh. Vì khi nãy cô trợt chân như vậy là anh đã nhanh tay ôm trọn cả người cô vào. Cô giật mình giãy nãy buông anh ra tự nhiên ngồi xuống dưới, nét mặt đỏ lên bừng bừng vì ngại. Mùi hương thật sự trên người cô rất thơm! Lần nào cùng nhau làm chuyện đó anh vẫn nghe rõ. Lần này Vũ Thần tự động cầm lấy cây chèo rồi từ từ cho thuyền đi. Cố Uyển Đình cũng không thèm để ý nhiều với anh nữa, thứ thu hút cô bây giờ chính là những đóa hoa anh đòa màu hồng! Nét mặt của cô ngây thơ non nớt nhìn lấy những tán hoa anh đào đẹp đẽ kia. Nước ở dưới sông cũng khá trông, làm cho bóng những tán hoa anh đào dưới nước trông đẹp hơn rất nhiều. Cô liên tục ngắm nghía những tán hoa rõ đẹp. Cố Uyển Đình ngước lên nhìn hoa, góc nghiêng khuôn mặt của cô làm anh có chút bị thất thần. Đây là lần đầu tiên.. Anh thấy được góc nghiêng của cô, nét nghiêng này rất giống, thật sự là giống với người con gái của anh ngày trước! - Thư Di.. _ Âu Dương Vũ Thần lại một lần nữa không thể kiểm soát được mà thốt ra. Chỉ hai chữ thôi, nhưng nó rất đánh động vào trái tim của hai người! Một người thì mang niềm nhung nhớ! Một người thì đau âm ỉ trong tim vậy! - Vũ Thần.. Anh xem tôi, như là người thế thân của cô ấy sao? _ Giọng nói cô có thể nghe được cả sự đau lòng ở sâu. Anh không biết nói gì, anh chỉ cúi đầu mà im lặng. Cố Uyển Đình dùng tay cô nâng khuôn mặt của anh lên bắt buộc anh phải nhìn thẳng vào mặt của cô!! Uyển Đình nở một nụ cười rất đẹp, rồi ánh mắt của cô ngập nước, trông thấy rất long lanh, cô nhẹ nhàng nói " Anh nhìn kĩ được không Vũ Thần? Làm ơn, đừng xem em làm thế thân của cô ấy!" Đột nhiên anh lại tức giận lên gạt trên mặt mình tay của cô xuống, giọng nói thật khác với thường ngày " Thực tế.. Người tôi yêu chỉ có cô ấy mãi mãi chỉ có thể là cô ấy. Chuyện của tôi thật sự có ra sao, cô cũng không được quản.." Mặc dù bên ngoài anh nói như vậy, có vẻ rất đau lòng nhỉ? Nhưng nét mặt cô lúc nãy, đúng là làm anh không quên.. " Mặc dù ánh mắt long lanh ngập tràn nước, nhưng nụ cười tươi vẫn giữ trên môi. Tại sao em phải cố gắng như vậy? Cố gắng giành lấy một người không hề thuộc về mình, kể cả tình yêu đó cũng là dành cho người con gái khác, không phải là em. " Note Cái này là mình tự nghĩ, ai lấy mình chém đó không đùa - - [ Tác giả seunghyunttop ] Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Thể loại Ngược, sủng, H, HE. Nam chính Âu Dương Vũ Thần. Nữ chính Cố Uyển Đình. Cuối cùng giữa chúng ta là gì? Là yêu, hay là hận? Sau tất cả mọi … Nguồn